Bình yên nghe sóng vỗ

09:25 | 20/04/2025

|
Tôi đến làng chài nhỏ ở Tam Tiến, Núi Thành, Quảng Nam vào một ngày cuối hạ. Cái nắng chói chang của mùa hè dần dịu bớt, chỉ còn những tia nắng vàng nhẹ trải dài trên mặt biển xanh thẳm. Gió từ biển thổi vào mát rượi, mang theo mùi muối mặn nồng và hương biển thân thuộc. Xóm nhỏ nằm bình yên bên những rặng dừa xanh, tựa như một bức tranh yên ả giữa đất trời.

Bình yên nghe sóng vỗ

Ảnh minh họa

Tôi chọn một ngôi nhà gỗ màu xanh ngay sát bờ biển. Mỗi khi mở cửa sổ, cả một vùng trời mênh mông hiện ra trước mắt, biển rộng, trời cao, sóng vỗ nhịp nhàng như bản hòa ca bất tận của thiên nhiên. Tôi đứng lặng, để gió biển lùa vào tóc, để tâm hồn mình trôi theo những con sóng dập dìu, cảm nhận sự bình yên len lỏi trong từng hơi thở.

Chiều buông xuống, bầu trời như một bức họa rực rỡ, hòa quyện giữa sắc cam, hồng và tím nhạt. Tôi cùng lũ trẻ dạo bước trên bờ cát mịn. Bọn trẻ háo hức xây lâu đài cát, đào những con đường ngoằn ngoèo như tái hiện một thế giới nhỏ bé của riêng mình. Ngoài khơi xa, những con thuyền lênh đênh trên mặt nước, lặng lẽ kể về hành trình dài giữa đại dương.

Đêm đến, trời bất chợt đổ mưa rào. Tiếng mưa rơi lộp độp trên mái nhà gỗ hòa vào âm thanh sóng vỗ, tạo nên một bản giao hưởng dịu dàng của thiên nhiên. Không thể nhóm bếp ngoài trời, cả nhà quây quần bên hiên. Trên bếp than hồng, mực nướng tỏa ra hương thơm quyến rũ, tôm đỏ au xèo xèo trên vỉ nướng, sò điệp béo tròn vừa chín tới. Lũ trẻ háo hức giúp mẹ lật từng xiên nướng, đôi mắt long lanh thích thú.

Sau cơn mưa, không khí trở nên trong lành lạ thường. Tôi mở cửa để gió biển ùa vào, những giọt nước trên tàu dừa lấp lánh dưới ánh đèn vàng. Tiếng guitar khe khẽ vang lên, hòa vào nhịp sóng, dịu dàng ru lòng người. Nhìn con gái nhỏ ngủ ngoan với nụ cười trong mơ, tôi chợt nhận ra, hạnh phúc đôi khi không phải là những điều to lớn mà đơn giản chỉ là một mái nhà, một bữa ăn đầm ấm, một giấc ngủ bình yên bên những người mình yêu thương.

Tờ mờ sáng, tôi đi chân trần trên cát, hít căng lồng ngực hương vị biển tinh khôi. Mặt trời chưa lên hẳn, chỉ hửng sáng nơi chân trời, nhuộm cả vùng biển một màu cam nhạt dịu dàng. Cát dưới chân mát lạnh, từng đợt sóng nhỏ vỗ nhẹ vào bờ như đang đánh thức cả làng chài. Chợ cá nhộn nhịp, thuyền cập bến mang về những sọt cá đầy ắp. Tiếng nói cười vang khắp bãi, chan chứa niềm vui của một ngày mới.

Tôi đứng lặng trước biển. Những con sóng đến rồi đi, như nhịp thở của đại dương, như dòng chảy bất tận của thời gian. Tôi chợt nhận ra, biển cũng như cuộc đời, có lúc bình yên, có lúc dữ dội, nhưng rồi tất cả đều trôi qua, để lại khoảng lặng trong tâm hồn mỗi người.

Trên đường về, tôi ngoái nhìn lần cuối. Những mái nhà ẩn sau hàng dừa, những chiếc thuyền vẫn lặng lẽ chờ đợi một chuyến ra khơi mới. Dẫu có đi xa, nơi đây vẫn là một góc dịu dàng trong tôi như một miền thương nhớ, một nơi để trở về.

Nguồn:Bình yên nghe sóng vỗ

Lam Khuê

laodongthudo.vn