Nhìn những mùa đông qua

09:00 | 07/12/2024

|
Cơn gió lạnh lùa qua khe cửa lúc vừa tỉnh giấc làm ta bất chợt rùng mình. Bên ngoài trời cứ rả rích gieo xuống nhân gian những giọt nỉ non vô tận. Mây vần vũ làm cho rạng đông thêm chút thâm u. Tôi vội khoác hờ chiếc áo đứng co ro nơi hè nhà nhìn mùa đông

Những đổi thay của thiên nhiên kéo theo bao sự lỗi nhịp khác trong cuộc sống thường ngày mà chỉ lúc đông sang ta mới bất chợt nhận ra. Con phố vốn nhộn nhịp từ lúc trời chưa tỏ với tiếng nói cười của những người đi thể dục, tiếng xe thồ hàng ra chợ giờ bỗng vắng tanh. Những bà mẹ bắt đầu lục lọi trong tủ quần áo lôi ra những chiếc áo ấm nghe mùi của mùa đông năm cũ khoác vội cho con để kịp đến trường. Ta biết đông về rồi khi bao vệt nắng mềm mật cũng theo thu đi trốn.

Nhìn những mùa đông qua

Ảnh minh họa.

Đông về gieo vào lòng ta một chút buồn man mác. Ta ngồi bó gối đếm nhịp mưa rơi mà nghe khắc khoải của những mùa đông trong đời tan chảy. Câu hát bài “Nỗi nhớ mùa đông” của Phú Quang làm ta cứ muốn ngoái đầu kiếm tìm bao đồng vọng của những mùa đông cũ đầy ắp bao ký ức đã trôi xa dịu vợi.

Sự đủ đầy của thế giới hiện đại này làm ta thương những mùa đông lạnh giá năm xưa khi phải dùng cả chiếu thay chăn mà cũng không thể nào an giấc ngủ. Ta thương ta cùng các bạn đồng trang lứa áo rách mong manh chống chọi với tiết trời trong những ngày đến lớp. Đôi bàn tay chai sạn của ông, những ngón tay nhăn nheo vì dầm nước mưa của bà xòe bên bếp lửa mùa đông năm nào cứ vẫn còn chờn vờn trong những giấc mơ bên nệm ấm chăn êm bây giờ. Thương những bà mẹ ngày xưa phải dậy từ rất sớm trong những sáng mùa đông để nhóm bếp lửa trong cái ướt sườn sượt nấu cơm, luộc khoai hay khuấy chút bột mì cho đàn con có chút lót dạ mà đến trường. Ta bon bon trên những con phố mùa đông giữa màn mưa ràn rạt nước mà nhớ ngày cha ta nhường cơm cho con ăn trong mùa đông năm nào. Những đôi chân trần lạnh cóng lún dưới bùn sâu cho hạt lúa nảy mầm, cho sự lớn khôn của đàn con.

Nàng đông đã ghé về rồi. Giữa những ngày gió rét hanh hao, ta đem bao ký ức ngày xưa ra hong phơi cho trái tim mình được ấm. Công việc, cuộc sống cứ cuốn ta đi mải miết trong guồng quay mưu sinh để một ngày đông khẽ chạm, những ấm áp yêu thương lại thổn thức tìm về. Ta ngoái đầu nhìn lại đông xưa trong bước luân chuyển của thời gian. Có qua những ngày đông lạnh mới biết yêu những ngày nắng ấm. Có những năm tháng đói cơm, thiếu thốn mới biết trân quý những đủ đầy. Thu qua rồi đông tới, đông tàn rồi xuân đến. Ta chợt nhớ câu thơ của Nguyễn Khuyến mà vui vẻ đón nàng đông:

“Vân tẩu phong phi sương mãn thiên

Quang âm tòng thử nhập tân niên”

Nguồn:Nhìn những mùa đông qua

Bùi Duy Phong

laodongthudo.vn