Nhớ thương hương khói đốt đồng

08:30 | 06/06/2025

|
Ai sinh ra ở quê, lớn lên trên những cánh đồng rơm rạ mà chẳng nhớ quay quắt đến nao lòng mùi khói đốt đồng chiều hạ.

Khi mỗi chiều tan tầm, chạy xe qua những con đường náo nhiệt ngắm vệt nắng cuối trời còn vắt vẻo trên những ô cửa kính nhà cao tầng lại thắt lòng bởi mùi khói bếp nhà ai lơ lửng. Khói lam chiều giăng mắc nỗi nhớ quê xa nơi thành thị ồn ào huyên náo.

Nhớ thương hương khói đốt đồng

Ảnh minh họa.

Nỗi nhớ chập chờn nghiêng chao một chiều hè mát rượi, có gió đồng vi vu và những ngọn khói mỏng manh lặng lẽ bay trên cánh đồng. Sau vụ gặt, nắng đã hong khô giòn gốc rạ gốc rơm. Khi con chim tu hú không còn gọi bầy tha thiết nữa, chim đỗ quyên cũng thôi chạy khắp cánh đồng. Khi những đám cỏ chỉ bạc hết lá chờ mưa, cũng là lúc khói đốt đồng nhuộm bóng chiều lam hạ.

Chợt nhớ thương cánh diều dán vội bằng giấy vở bay lững lơ trên đồng chiều cuốn rạ, cánh diều bay nương theo khói đốt đồng. Những ụ rơm rạ được gom góp lại và đốt cháy toả ra một vị nồng gay gắt cùng những làn khói lam nhè nhẹ vươn về phía nền trời sẫm màu hoàng hôn. Cả bầu trời hoàng hôn cuối hạ rực rỡ sắc đỏ sắc vàng chợt như buông những tấm màn lam sắc mỏng manh dịu dàng và uốn lượn mềm mại tựa tơ rũ. Bóng chiều loang trong khói toả một nỗi buồn hoàng hôn đậm màu nỗi nhớ. Khói đốt đồng đan vào không gian một sắc màu mờ ảo, vừa thân thương lại vừa mơ hồ.

Trong bóng chiều quê yên ả ấy, mùi khói bay lên tỏa khắp triền đê, len lỏi từng chân rạ khô cháy, luyến lưu trên những ngọn tre già. Thân thương như chiếc áo bà ba mẹ mặc, như mùi trầu bà ngoại hay ăn, như đường cày cha chạy thẳng băng trên đồng ruộng.

Ngày còn bé tôi hay theo đám bạn chạy rong ruổi trên những cánh đồng mót những cành lúa còn sót lại, lục lọi những ổ trứng chim, đuổi bắt những con diều giấy và hít hà mùi khói đốt đồng khen khét, dìu dịu ấy. Trong mùi khói cháy lên tất cả mùi vị của rơm rạ, cả mùi bùn đã khô và mùi một nắng hai sương cha mẹ tần tảo suốt bốn mùa. Tất cả đều gần gũi và thân thuộc.

Trong lòng những con phố sầm uất, mùi khói bếp vẫn bay lên nhưng không có mùi ngái khét của gốc rạ thấm bùn khô đặc quánh. Chỉ có những nỗi nhớ nao lòng khi bóng chiều đổ xuống, một chút thôi nhưng đủ ấm cả đường về.

Nguồn:Nhớ thương hương khói đốt đồng

Lan Anh

laodongthudo.vn