Tháng Chín giữ hộ miền thương

09:40 | 11/09/2025

|
Có những khoảnh khắc, Hà Nội hiện lên như một bản ký họa đang chuyển mùa. Tháng Chín về không ồn ào, không vội vã, chỉ bằng một thoáng gió heo may len qua phố cổ, một vệt nắng mật ong nghiêng xuống mặt hồ, hay mùi hoa sữa vừa kịp trở mình trong đêm. Giữa dòng chảy hối hả, tháng Chín khẽ đặt vào lòng Hà Nội một nhịp điệu riêng, dịu dàng, tinh khôi và gợi nhớ.

Đi giữa phố phường, người ta nhận ra sắc trời đã bớt gắt. Nắng không còn chói chang, mà lắng lại vàng ruộm, vắt ngang qua từng ô cửa sổ, thả xuống mái ngói rêu phong một lớp ánh sáng dịu hiền. Trong cái trong vắt của trời tháng Chín, Hồ Gươm xanh hơn, mặt nước như tấm gương khẽ run rẩy trước gió, in bóng tháp Rùa trầm mặc. Những đôi uyên ương thong dong bên ghế đá, cụ già chậm rãi bước từng nhịp, tiếng cười của trẻ nhỏ trong veo, tất cả tạo nên một khúc nhạc thu vừa quen, vừa mới.

Tháng Chín giữ hộ miền thương

Ảnh minh họa

Tháng Chín là mùa hoa sữa bắt đầu nở. Hương hoa ban đầu e ấp, chỉ thoáng qua đã khiến người ta ngoái lại, để rồi thấy lòng mình mềm ra trong ký ức. Hương hoa sữa Hà Nội nồng nhưng không gắt, ngọt ngào, khi gần khi xa. Nó giống như tình của người Hà Nội, sâu lắng, da diết, có khi làm người phương xa nhớ đến khắc khoải.

Tháng Chín, tiếng trống khai trường lại ngân lên. Những cổng trường rợp sắc cờ hoa, áo trắng học trò lấp lánh dưới nắng mai. Tiếng trống vang, mùa hè khép lại, một hành trình mới mở ra. Trong bước chân bỡ ngỡ của lũ trẻ, có cả nỗi hân hoan và những ước mơ còn tinh khôi. Với nhiều người đã đi qua tuổi học trò, tháng Chín luôn là miền ký ức thân thương, nơi cất giữ một thuở áo trắng tinh khôi, tiếng cười bạn bè, ánh mắt thầy cô.

Tháng Chín ở Hà Nội gợi nhắc mùa Trung thu rộn rã. Phố Hàng Mã rực rỡ sắc màu đèn lồng, trống lân rộn ràng khắp ngõ nhỏ. Trẻ em tung tăng, người lớn cũng thấy lòng mình trẻ lại. Chỉ cần một chiếc bánh nướng, một chiếc bánh dẻo, một ấm trà sen thoảng hương, đã đủ gói trọn ý nghĩa đoàn viên trong ánh trăng Thu.

Hà Nội tháng Chín không hẳn sôi động, cũng chẳng quá lặng thinh. Nó vừa đủ để người ta thèm một buổi ngồi bên hiên quán cũ, nhấp ngụm trà, lắng nghe gió thu đưa tiếng rao đêm xa xăm. Mọi thứ như chậm lại, để ta kịp nhận ra vẻ đẹp của từng khoảnh khắc, từng hơi thở nơi thành phố này. Có lẽ, điều khiến Hà Nội tháng Chín đặc biệt không chỉ là cảnh, là hương, là tiết trời, mà còn là cảm giác an yên mà nó mang lại.

Tháng Chín giống như khoảng lặng hiếm hoi giữa bản nhạc đời thường, để ai đó đang mệt mỏi cũng thấy lòng được vỗ về. Và rồi, khi bước qua những ngày tháng Chín, ai cũng mang trong mình một chút lắng đọng. Hà Nội vẫn ồn ào, vẫn tấp nập, nhưng tháng Chín nhắc ta yêu thêm từng góc phố, từng hàng cây, yêu cả những điều bình dị vốn luôn ở đó mà ta hay lãng quên. Tháng Chín Hà Nội, chỉ cần một lần chạm là cả đời neo lại miền thương nhớ.

Nguồn:Tháng Chín giữ hộ miền thương

Tường Vy

laodongthudo.vn