Tháng Năm, thương một mùa sen

10:00 | 23/05/2025

|
Tháng Năm đã về, hạ hồng đã rải nắng xuống những con đường và những cánh đồng. Cái nắng nồng nàn và cơn mưa vội vàng của mùa hạ làm tôi nhớ đến những mùa sen ở quê nhà!

Trong cuộc đời chìm nổi, tôi đã đi qua không biết bao nhiêu hồ sen, tôi cũng không nhớ nữa! Sang tháng Năm, tôi biết mùa này là mùa sen. Sen nở trong đầm ở quê tôi, sen nở trong những ao nhỏ giữa cánh đồng trên đường tôi qua, hoa sen trong hồ Tịnh, hoa sen dọc theo những đường hào bao quanh Thành Nội. Tôi từng đứng ngẩn ngơ trước một mùa sen nở để thấy lòng mình xao xuyến, bâng khuâng.

Bất cứ khi nào đi qua hồ sen, lòng tôi cũng dịu lại, dù đã vào Hạ, nắng đang nồng. Tôi thấy khung cảnh nhẹ nhàng và yên bình đến lạ. Những cánh hoa mong manh, phảng phất mùi hương dìu dịu.

Tháng Năm, thương một mùa sen

Ảnh minh họa.

Sen cũng lạ, cả năm lặng im, những phiến lá xanh dang rộng, mềm mại tỏa trên mặt hồ hay vờn theo gió, nhiều khi trên phiến lá đọng một hạt nước tròn vo, trong sáng, soi rọi cả bầu trời lẫn cây cỏ. Một làn gió thoảng qua, hạt nước lăn theo lá rồi biến mất, không để lại dấu vết về sự tồn tại của nó. Thật là sắc sắc, không không!

Đến tháng Năm, khi tu hú kêu trong các vườn xa, nắng nồng tỏa khắp mọi con đường, gió đánh đu trên những tàu cau, sen bắt đầu nở. Hoa sen không mọc thành chùm, hoa từng cành, một cành hoa thẳng đứng, phía trên đầu là một búp sen như búp tay tiên khép chặt. Vài ba hôm, hoa nở ra giữa trời, cánh mềm mỏng, phớt hồng hay trắng tinh tỏa hương vào trong gió, soi bóng xuống mặt hồ êm ả.

Có những ngày, tôi đã sống cùng sen. Tờ mờ sáng, tôi ra hồ ngắm những bông sen còn đẫm sương đêm. Những nụ hoa lấm tấm sương đứng lặng trên một mặt hồ trong xanh và êm đềm khiến lòng tôi lắng lại.

Có lúc chiều tà tôi lại đứng trước hồ để hưởng những làn gió thanh mát, đầy hương thơm thổi từ hồ vào. Nhìn những bông hoa rung động nhẹ nhàng trên những tán lá rộng dập dềnh trên mặt nước, tôi tưởng như mình đang ngắm những nàng tiên đang múa khúc nghê thường.

So với các loài hoa, sen tinh khiết và lâu tàn. Tháng Năm, sen được cắm lên bàn thờ. Hương sen thơm ngát hòa trong mùi nhang trầm tạo một không gian nhẹ nhàng, lâng lâng và đầy cảm xúc để người đi xa luôn hoài niệm, nhớ thương.

Tôi từng trở lại quê giữa một ngày tháng Sáu, sen nở rộ, vài cánh đã tàn để lộ ra đài sen căng mẩy hạt. Chợt nghĩ tới một đêm thanh vắng, hạt sen rụng xuống thầm lặng, tiếp lục một sự tái sinh, một sự luân hồi không dứt.

Giờ tôi đang ở một nơi thật xa, biết mùa này sen đã nở, lòng chợt bồi hồi và thương nhớ một mùa sen năm nào!

Nguồn:Tháng Năm, thương một mùa sen

Lê Phượng

laodongthudo.vn