Mùa thị

09:10 | 24/08/2025

|
Mùa hạ năm nay rời đi muộn, hai tháng sáu âm làm nắng chát hơn. Trong cơn gió kiệm, chẳng đủ hong khô mấy giọt sương mỏng, ta chợt nghe một mùi hương dìu dịu, nồng nồng như lạ như quen. Đó là mùi thị - thứ hương của ký ức, của cổ tích, của tuổi thơ đã xa.

Tôi nhận được từ người bạn một túi vải mềm, bên trong là những trái thị xinh xinh, quả to quả nhỏ, da vàng ươm, da hường hường, da xanh ngắt đủ cả nhưng quả nào cũng căng láng, rắn đanh. Khẽ hé hé miệng túi, một mùi thơm lan nhanh. Ồ, mùi thu đã về!

Bạn bảo: “Cây thị này già lắm rồi, trăm tuổi có lẻ. Nó đứng ở sân chùa, năm nào cũng chăm chỉ sinh một bầy con trĩu trịt. Năm nay mình quyết phải về tận nơi, thăm cây, thăm thầy và trẩy món quà trời đất ấy.”

Mùa thị

Ảnh minh họa.

Bạn kể, buổi sáng bạn về chùa. Trời còn vương hơi sương. Cây thị đứng hiền như cụ bà tóc bạc, dáng còng còng đến cành lá cũng nhuốm màu thời gian. Thầy đã chuẩn bị sẵn cây sào thật dài, rổ tre hứng thị và không quên một ít lá lót rổ cho thị đỡ đau. Trái thị hái xuống bạn vừa nâng niu vừa xuýt xoa cảm ơn cụ thị, xin cụ sang năm lại cho nhiều trái để bạn bè gần xa hưởng chút lộc trời.

Tôi nhớ ngày bé, mẹ cũng chiều tôi lắm. Mùa thị đến, bà hay đan cho tôi cái giỏ len nhỏ để tôi xách tung tăng khắp xóm. Mẹ thích để thị trên chạn bếp, lẫn giữa những mắm muối, mỡ hành. Mùi thơm ấy lạ lắm - vừa nồng vừa dịu, như mùi vải mới phơi nắng, lại thoang thoảng mùi cỏ khô, thêm chút hăng hăng nơi cuống thị

Càng lớn, tôi càng ít gặp thị. Hôm rồi tình cờ ngang qua quán bia hơi đầu ngõ, một bàn thị bày tênh hênh ngay lối vào, trong cái ồn ào ly cốc thị vẫn thơm, nhưng hình như nó không còn nồng nã, dấm dứt len lỏi vào từng góc sâu khứu giác nữa.

Bạn kể, khi hái thị, thầy trụ trì chùa dặn: “Đây là lộc trời ban, nhớ tặng mọi người, đừng để phí.” Bạn đem hương ấy từ sân chùa về phố. Câu chuyện bạn kể về thị cứ ríu rít tận khuya. Những trái thị thơm hương giống như bao điều tốt lành - chỉ trọn vẹn khi được sẻ chia.

Tôi đặt vài trái thị vào chiếc giỏ mây, mùa thu ùa vào gian phòng nhỏ. Làn hương ấy như nhịp cầu nối những mùa đã qua, nối cả những ký ức tưởng chừng xưa cũ. Mùi thị dắt lối cho những người đã lâu chưa gặp, cho câu chuyện đời giống cổ tích hơn.

Chợt nhớ mấy câu thơ ngày bé thầy cô dạy:

… ”Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyện

Sẽ được nhìn thấy các bà tiên

Thấy chú bé đi hài bảy dặm

Quả thị thơm cô Tấm rất hiền.”…

(Nói với em - Vũ Quần Phương)

Tôi đi vào giấc ngủ với hương thị vấn vương ngọt ngào.

Nguồn:Mùa thị

Mai Hoàng Yến

laodongthudo.vn