Nam Yết yêu thương!
Nhớ hôm nào, khi con tàu đưa chúng tôi đến Nam Yết - một vùng đất thiêng liêng, một phần máu thịt của Tổ quốc đang hiện hữu trước mặt chúng tôi. Giữa biển trời bao la, xanh thẳm, đảo bật lên một sức sỗng mãnh liệt, kiêu hùng. Những hàng dừa cao vút, sừng sững hiên ngang như thách thức với không gian, thời gian, thách thức với phong ba, bão tố của biển khơi. Tôi liên tưởng đến những bãi cọc Bạch Đằng thủa cha ông ta đánh giặc. Những cây mù u, phong ba, bão táp điểm tô cho như bức tranh thiên nhiên Nam Yết thêm gần gũi, thân thương. Nam Yết dịu dàng, thân yêu như tấm lòng bao dung của mẹ, chở che bảo vệ cho những người con yêu quí trước mũi tên hòn đạn quân thù.
Một góc đảo Nam Yết hôm nay |
Đồng đội ơi! Tôi thực sự vinh dự, tự hào vì được sống, học tập và chiến đấu trên mảnh đất Nam Yết anh hùng và thân thương này. Mỗi tấc đất hôm nay là mồ hôi, là xương, máu của cha ông ta, của các anh hùng liệt sỹ đã dầy công xây dựng và bảo vệ. Từng hạt cát bé nhỏ, từng gốc cây ngọn cỏ đều đáng yêu, đáng quý, đáng trân trọng biết bao. Tôi nhớ lắm những ngày tháng nơi đây, nhớ những lá thư đọc chung cả tiểu đội, chuyện gia đình cả tiểu đội sẻ chia. Huấn luyện đêm chúng tôi chia nhau bát nước, sinh nhật mỗi người cả đơn vị cùng vui. Anh em tôi mỗi đứa một quê, cùng nhiệm vụ như anh em sinh cùng một mẹ. Quên sao được những khi tôi ốm đau, viên thuốc nhỏ, bát cháo hành, li nước đưa tận tay tình đồng đội chứa chan. Ra Nam Yết tôi mới hiểu, được học tập, rèn luyện và công tác trên đảo không chỉ là nghĩa vụ mà đó là quyền lợi, là niềm tự hào của mỗi người lính chúng tôi, người lính tiên phong nơi tuyến đầu Tổ quốc. Tôi tự thấy rằng mình phải học tập nhiều hơn nữa, rèn luyện tốt hơn nữa, sẵn sàng nhận và hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ được giao, để xứng đáng là “Bộ đội Cụ Hồ - người chiến sĩ Hải quân”. Ngày mai tôi tạm chia tay Nam Yết để vào bờ, thời gian sẽ qua đi, nhưng những ngày tháng học tập, công tác trên đảo sẽ là những kỷ niệm không bao giờ phai.
Ngoài kia, những con sóng bạc đầu đang cuồn cuộn, hung hăng lao vào bãi san hô, như muốn cuốn phăng đi tất cả, tôi tin rằng Nam Yết thân yêu, đồng đội thân yêu sẽ vững vàng hơn san hô, sẵn sàng đánh tan những con sóng dữ. Giờ chia tay sắp đến, nhưng lòng tôi vẫn bịn rịn, da diết và câu thơ của nhà thơ Chế Lan Viên lại văng vẳng bên tôi: “Khi ta ở chỉ là nơi đất ở/ Khi ta đi đất bỗng hóa tâm hồn”.
Nguồn: Nam Yết yêu thương!
Nguyễn Tường Thuật
baohaiquanvietnam.vn
-
Mai Tài Phến nhận "cơn mưa lời khen" vì 1 hành động tại liveshow Mỹ Tâm
-
Hạ gục M.U tại Old Trafford, Arsenal chưa từ bỏ cuộc đua vô địch Ngoại hạng Anh
-
Cán bộ, giáo viên Trường ĐH Kỹ thuật - Hậu cần CAND dâng hương tại khu di tích Sáu điều Bác Hồ dạy CAND
-
Đạo đức cầu thủ Việt Nam: Vết nhơ tiêu cực nảy sinh từ đâu?
-
Biến căng ở PSG: Kylian Mbappe cãi nhau nảy lửa, suýt ẩu đả với Chủ tịch
-
Ba sinh viên nhiệt huyết với cộng đồng bi-a
-
5 động lực thúc đẩy thay đổi hệ thống năng lượng toàn cầu
-
Sắp có ứng dụng giúp phát hiện lừa đảo mạng, tính năng có gì đặc biệt?
-
Tử vi ngày 13/5/2024: Tuổi Tuất cát khí lan tràn, tuổi Mùi đương đầu sóng gió