Tàn nhẫn đến khó tin khi tình cảm đã cạn

14:13 | 11/05/2022

|
Trong bất cứ một lứa đôi nào, khi tình cảm đã cạn thì thật sự vô cùng tàn nhẫn. Sự tàn nhẫn đến khó tin!
Tàn nhẫn đến khó tin khi tình cảm đã cạn
Hãy trách bản thân trước khi trách người (hình minh họa).

Khi yêu nhau, đặc biệt là thời điểm ban đầu, chỉ một chút tâm trạng của ta thôi, chỉ một nỗi buồn xa xăm thôi, người ấy cũng xót xa, day dứt. Thế mà giờ đây, cho dù ta có đớn đau, cho dù ta có tổn thương, cho dù ta có khóc bao nhiêu, người ấy cũng chẳng bận tâm…

Khi đó, người phụ tình đã chẳng còn quan tâm người bị phụ tình sống chết ra sao, buồn vui thế nào? Họ bỏ mặc tất cả như chưa từng tồn tại, thậm chí đối phương có đang gặp khó khăn, rắc rối thì cũng vậy thôi. Đó là vấn đề của mình chứ không phải là vấn đề của họ nên họ đâu còn chút quan tâm nhỏ nhoi nào.

Sự thay đổi tình cảm là khủng khiếp lắm, là nhẫn tâm lắm và có khi người phụ tình còn đẩy cho người bị tình phụ trở thành kẻ thảm hại khôn lường!

Con người ta vẫn luôn cố hữu. Tôi yêu người đó, yêu chết đi được nên khi biết rằng họ quay lưng lại với mình nhưng con tim vẫn chưa chịu chấp nhận, vẫn không muốn rời xa.

Khi ấy, tôi mong muốn một điều, đó là: ừ thì đã hết tình cảm rồi nhưng chỉ cần đừng rời xa cũng được. Cứ để tôi nhận chút tình rớt rơi cũng được. Đúng như câu hát: “Tôi xin người cứ gian dối nhưng xin người đừng rời xa tôi”.

Bởi vì tình cảm của tôi sâu nặng như biển cả nên sự chia ly là bể khổ.

Bởi vì quyến luyến quá nhiều nên chưa thể quen với việc chấp nhận người đã bỏ mình ra đi.

Bởi vì trong thâm tâm cũng hiểu rằng, rồi thời gian cũng giúp nguôi ngoai nỗi nhớ, rồi mọi thứ sẽ không quá bi đát nữa nhưng đó là câu chuyện của sau này.

Còn trước mắt, đối mặt với sự thật chia lìa là điều cực hình nên chỉ mong ước “người cứ gian dối, tôi chấp nhận, miễn sao hãy cho tôi ở bên cạnh mà thôi”.

Nhưng, cuộc đời lại chẳng thể “chiều” theo ý, dù biết rằng ước mơ đó cũng đã là “hạ sách”. Mong người “gian dối” nhưng người ấy cũng không muốn gian dối thêm nữa. Họ chẳng còn muốn bất cứ sự dây dưa nào với người đã hết tình cảm.

Đến khi không còn muốn gian dối nữa thì tình cảm thực sự không thể cứu vãn! Lúc này làm sao ta có thể trách người đã phụ tình ta mà chỉ biết trách bản thân là không đủ dũng khí để quên họ mà thôi…

Lúc trước, khi người ta yêu, thì chẳng cần phải làm gì to tát để lấy lòng họ đâu, họ vẫn cứ si mê. Đến khi hết yêu, thì dù có lấy lòng bằng mọi cách, người ta vẫn không thích. Làm sao mình có thể xen vào cuộc đời của họ được nữa, làm cách nào để có thể chiếm lại được tình thương của họ nếu họ không cho phép.

Mọi chuyện xem như đã bị đóng chặt, chôn vùi vào dĩ vãng. Dẫu rằng, yêu thương kia rất gần đây thôi, mới đây thôi, vẫn còn đong đầy mong nhớ. Thế mà, thoát một cái, giờ đã trở thành vô nghĩa. Ngủ một giấc say, tỉnh mộng, hóa ra yêu thương ấy đã đứng cạnh một bóng hình khác rồi. Mình đâu thể trách ai, có lẽ chỉ nên trách duyên phận mà thôi./.

Nguồn: Tàn nhẫn đến khó tin khi tình cảm đã cạn

Vũ Tùng

Giáo dục và Thời đại