Đượm nồng bếp củi mùa đông

09:00 | 22/11/2024

|
Đêm đầu đông. Trăng chếch ngọn lọt vào song thưa, gió se sẽ mang theo hơi lạnh về áp kề từng làn da mỏng. Nhìn ánh lửa bập bùng bên chái bếp, tỏa ánh sáng rực hồng cả gian nhà tranh nhỏ. Nhìn dáng mẹ lui hui thổi lửa, bàn tay gầy đun đẩy từng thanh củi khô. Bóng dáng quê hương muôn năm cũ bỗng nhiên hiển hiện, thấy ấm lòng một miền thương da diết mãi: bếp củi quê nghèo, bếp củi mẹ nhen!

Mỗi sớm mỗi ngày bếp củi đều dậy sớm nhất nhà, lửa tỏa rạng từ khi màn trời còn tinh sương lạnh giá. Củi ẩm ướt khói hun nhòe mắt, phảng mùi bùn từ đợt lụt vừa qua. Hơi khói cay nồng xộc vào mũi như chất chứa hết thảy những mặn ngọt phèn chua của bùn đất. Ngày lụt tới mẹ còn lội nước, vớt hết thảy những thanh củi lênh đênh, mẹ run run bó lại từng bó to, chất lên chạn cao giữa mênh mông biển nước.

Đượm nồng bếp củi mùa đông

Ảnh minh họa.

Bếp củi mẹ nhen, ánh lửa hồng từ đôi tay gầy guộc, thắp lên sinh khí ấm nồng giữa lạnh giá mùa đông. Bếp lửa gói tròn những gian nan đời cũ, mang từng niềm vui bên bữa cơm sum họp, chắt chiu cơm rau từ tay mẹ tảo tần. Bếp lửa bâng khuâng nhìn từng dòng mồ hôi khô mặn, lắng nghe từng tiếng xuýt xoa của em nhỏ mỗi mùa đông giá, bập bùng hóng chuyện với cha mẹ, khe khẽ những chia sẻ ân tình, ấm nồng những dự định tin yêu.

Đụn rơm xưa vơi dần, mồi rơm nhen lửa ngày mưa dầm hiu hắt cũng vơi dần theo bếp điện, bếp ga. Nhưng nỗi nhớ lại luôn luôn có thật, nhớ bếp lửa quê nhà, nhớ bếp lửa bùn nâu. Nhớ những ngày nướng cá, nướng khoai, nướng cả những chiếc lá khô vừa rụng còn thơm mùi nhựa mới. Nướng những trái bắp tròn đều mịn hạt thơm phức mà mẹ lấy từ trên gác bếp bởi đã phơi khô giòn suốt cả mùa hè qua. Mẹ nướng cái bánh lọc to xèo xèo thơm nức mũi, nướng xiên thịt hồng ấm lòng con thơ.

Tôi bỗng nhớ da diết những đống củi to cha chẻ nhỏ, nhớ hai chị em tranh nhau phơi củi rồi ôm từng bó to vào bếp, cha mẹ cười hiền mồ hôi ướt đẫm lưng vai. Dẫu không ít lần dằm đâm vào ngón tay, nhưng có thể đoán được mùi hương từng thanh củi đang đốt mình trong lửa, có những thanh củi thơm lạ thơm lùng. Mùi của bếp lửa, mùi của niềm nhớ thương bất tận lại đau đáu về bên ta mỗi mùa gió trở. Thương vô cùng bếp lửa mẹ nhen.

Lại về thương bếp lửa suốt một đời tự đốt cháy mình cho mùa no, mùa ấm. Dẫu bếp ga, bếp điện, bếp từ, cũng không nhen ấm được những chiều mùa đông. Nhen tất cả những xuýt xoa bé nhỏ, của hồn quê muôn năm cũ trường tồn. Của lòng mẹ công cha những năm mòn tháng cũ. Của tuổi thơ ấm giấc ngủ đông vùi. Của hồn ta suốt một đời nương tựa: bếp củi bếp nhà, bếp củi mẹ nhen!

Nguồn:Đượm nồng bếp củi mùa đông

Trần Hiền

laodongthudo.vn